Anh sẽ yêu em trọn một đời
Yêu như ngày đầu đôi ta chung lối
Là hai câu hát đầu tiên trong một bản tình ca vô cùng ngọt ngào của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh có tên là Một Đời Yêu Em. Tôi cũng không biết là bài hát này được ra đời vào năm bao nhiêu. Vì tôi đọc được rất nhiều bản khác nhau về sự ra đời của bài hát này. Có thông tin là bài hát này được nhạc sĩ sáng tác vào khoảng năm 1965, 1966. Nhưng một thôi tin khác thì bài hát này được viết vào năm 1972 và được nhạc sĩ dành tặng riêng cho ca sĩ Hoàng Oanh khi cô lên xe hoa.
Cô ấy có một mối tình kéo dài 10 năm với nhạc sĩ Mai Châu và đã có một cái kết trong hạnh phúc viên mãn. Dù ai cũng ngưỡng mộ và chúc phúc cho cô ấy, nhưng cũng không thể giấu nổi sự tiếc nuối vì bóng hồng trong mộng của mình đã đi lấy chồng. Và nhạc sĩ Trần Thiện Thanh cũng vậy, dù thời điểm ấy ông đã có một gia đình cho bản thân mình từ rất lâu rồi, nhưng có lẽ vì quá ngưỡng mộ người con gái ấy ông cũng không thể ngăn bản thân mình khỏi rung động trước cô. Nhưng những điều đó chỉ là những cảm xúc trong cõi lòng ông tuyệt nhiên không bao giờ đi quá giới hạn, và ông đã đem những cảm xúc đó vẽ ra một câu chuyện tình trong ảo mộng. Một câu chuyện tình với tất cả các cung bậc cảm xúc ở trên đời: vui buồn, hạnh phúc, đau khổ, day dứt, tiếc nuối…
Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh
Bài hát được tác giả chia ra làm hai phần rất rõ ràng. Phần đầu tiên là những cảm xúc ngọt ngào khi người con trai đang đắm chìm trong hạnh phúc của tình yêu với người mà anh yêu thương.
Anh sẽ yêu em trọn một đời
Yêu như ngày đầu đôi ta chung lối
Gom mây trời may em áo mới
Tô nắng hồng cho má em tươi
Ngắm sao trời anh nhớ em thôi
Anh nhìn cô gái anh yêu đẹp tựa như là một nàng tiên khoác lên chiếc áo được kết từ “mây trời” và lung linh theo từng ánh nắng. Vì tình yêu ấy vẫn luôn vẹn nguyên trong lòng anh như những ngày đầu tiên hai người gặp gỡ, nên anh nguyện lòng “anh sẽ yêu em trọn một đời”, và hứa sẽ luôn “yêu em trọn một đời”. Dù cho rằng hai người có cách xa nhau “nghìn đêm sương giăng trắng” thì khi nhìn ngắm những vì sao trời anh cũng sẽ nhớ đến cô. Vì cô chính là một vì “sao sáng yêu đương” đang “xuyên lá rừng khép nép vai anh”.
Anh hứa yêu em trọn một đời
Dẫu cách xa nghìn đêm sương giăng trắng
Như chim trời anh đi xa vắng
Em có thành sao sáng yêu đương
Xuyên lá rừng khép nép vai anh
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Một Đời Yêu Em" Trình bày: Nhật Trường (Trần Thiện Thanh)
Bấm vào để nghe "Một Đời Yêu Em" Trình bày: Nhật Trường (Trần Thiện Thanh)
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Một Đời Yêu Em" Trình bày: Philip Huy & Thiên Kim
Bấm vào để nghe "Một Đời Yêu Em" Trình bày: Philip Huy & Thiên Kim
Vì tình yêu của anh dành cho cô như là “trăng vàng yêu đêm trần gian”, như là “đôi tinh cầu đang ngời sáng giữa canh thâu” và như là bầu “trời xanh yêu mây trắng” - bao la đến mức vượt cả không gian lẫn thời gian. Nên anh chỉ mãi mong ước một điều rằng tình yêu của họ sẽ tồn tại mãi mãi, hạnh phúc mãi mãi - dù chỉ là một cuộc sống đơn giản, bình thường thì tình yêu của họ sẽ mãi không phải là một điều đơn giản trong mắt anh.
Anh sẽ yêu em suốt một đời
Anh hứa yêu em suốt cả đời
Yêu như trăng vàng yêu đêm trần gian
Trong như đôi tinh cầu
Đang ngời sáng giữa canh thâu
Anh chỉ xin em mỗi một điều
Yêu anh như trời xanh yêu mây trắng
Nên cho dù đôi khi bối rối
Xin chớ đặt câu trách lên môi
Em nhé mình yêu mãi nhau thôi
Tình yêu của anh đẹp là thế, hai người cũng đã trải qua những ngọt ngào, hạnh phúc là thế. Nhưng khi chưa kịp “đặt tên cho một chuyện tình” thì đời đã “đem rao đem bán” nó đi. Khi tâm hồn anh đàn lơ lửng trong hạnh phúc thì trời xanh như vô tình bóp nát trái tim anh, ném anh xuống bờ vực của sự đau thương. Cứ thế vô tình gom mây “may áo trắng” - “liệm cho kín yêu đương”. Nhưng dù anh có đang “chua chát” “để tang cho một cuộc tình” thì anh vẫn luôn mong cho cô “còn nguyên tiếng băng trinh” - mong cô luôn nguyên vẹn, hạnh phúc trong cuộc đời, trong đoạn đường tiếp theo dù vắng bóng hình của anh.
Chưa đặt tên cho một chuyện tình
Cho mai sau đời đem rao đem bán
Gom mây trời anh may áo trắng
Chua chát liệm cho kín yêu đương
Muốn em còn nguyên tiếng băng trinh
Anh để tang cho một cuộc tình
Mong manh như hạt sương tan trên lá
Mong manh loài hoa tươi sắc máu
Hoa chớm nở chiếu sáng tinh mơ
Hoa cúi đầu trong tối bơ vơ
Anh sẽ tiễn bước chân cô và “để tang” cho cuộc tình “Mong manh như hạt sương tan trên lá/ Mong manh loài hoa tươi sắc máu” - chỉ mới chớm nở rồi vội vàng “cúi đầu trong tối bơ vơ” - của hai người. Và anh cũng sẽ chấp nhận hiện thực đau thương rằng anh sẽ không còn cô nữa, dẫu cho tâm hồn anh giờ đây như đã “chết trong em suốt một đời”. Anh chán chường trong đêm tối “không gian lạnh câm”, anh “ngất ngư câu hát nửa vời” và “Anh say trên dương cầm/ Mơ hồ tiếng hát Trương Chi”. Anh đau lòng đến quên cả lối về, quên luôn mình là ai nhưng liệu rằng cô có biết được điều đó không? Hay là cô giờ đã quên đi hết tất cả để bước đi trên con đường mới.
Anh chết trong em suốt một đời
Nên ngất ngư câu hát nửa vời
Em ơi đêm rồi không gian lạnh câm
Anh say trên dương cầm
Mơ hồ tiếng hát Trương Chi
Em biết khi anh giận chuyện gì
Nhân gian xa vời sao băng tăm tối
Sông ân tình sao đi không tới
Anh trách mình anh trách anh thôi
Cay đắng nào dâng cháy trên môi
Em biết không em chỉ một lời
Em giết anh khi mới... nửa đời...!
Ngần ấy thời gian họ bên nhau dù không quá dài, nhưng cũng đủ để cô hiểu được lòng anh. Nhưng tại sao cô lại có thể bỏ qua nó để khiến cho anh đau lòng đến thế. Anh giận, nhưng là giận chính bản thân mình. Anh giận mình sao không thể đi tới được con “sông ân tình” đang ở trước mắt của hai người, để rồi lại khiến cho cay đắng trào dâng “cháy trên môi”, và cả nhân gian giờ đây với anh như đã “xa vời sao băng tăm tối”.
Dường như cả thế giới của anh cứ như thể đổ sầm xuống từ khi cô cất lời vô tình làm cho cuộc tình của hai người đứt đoạn. Cô đã vô tình “giết anh khi mới... nửa đời...!”. Rồi anh sẽ sống tiếp cuộc sống của mình như thế nào đây khi thế giới của anh đã sụp đổ, khi “người đi một nửa hồn tôi mất”??
Tình yêu là thế, những gì mà nó mang lại là thứ mà mỗi con người chúng la luôn muốn khám phá. Dù biết rằng nó không chỉ đơn giản là đi tìm hạnh phúc mà đôi khi còn mang lại những đau thương vô bờ, nhưng làm sao có thể thoát khỏi được sự mê hoặc đó được. Nên học cách chấp nhận thôi. Dù mất đi tình yêu thì cuộc sống vẫn cứ phải tiếp tục, ngày về đêm rồi sẽ lại sáng. Vậy nên “yêu đi đừng sợ”, dù có kết thúc trong đau thương đi chăng nữa thì ta cũng đã trải qua những giây phút ngọt ngào và hạnh phúc trước đó rồi.
Nhật Trường có lẽ là ca sĩ thể hiện trọn vẹn nhất từng cung bậc cảm xúc của ca khúc này. Bởi ông chính là cha đẻ của nó và ông cũng là người được xưng tụng là một trong “tứ trụ” của làng nhạc vàng Việt Nam.
Góc Xưa Nét Cũ Biên Soạn